Kitchen

Những ngày này, có thời gian vào bếp hơn, tự nhiên thấy thấm thía thứ tình thương và tình yêu rất mộc, rất ấm, rất cũ kỹ nhưng trân quý ươm mầm từ từng căn bếp.

Khi mình yêu thương ai, mình sẽ thấy mỗi lần bước chân vào bếp là mỗi lần mình lần giở trong đầu những trang ký ức yêu thương nhất về người ấy: người ấy thích món gì, nấu như thế nào, nụ cười trên môi người ấy khi được ăn một món ngon ấm áp ra sao?

Mình thấy thương quá, yêu quá, quý quá những chục trứng gà so hồng hào xinh xẻo do cô Hồng nhặt cho, những rau mồng tơi, mướp hương thơm mát, rau bí ram ráp phấn trắng, rau dền cơm lăn tăn bé nhỏ thân thương do mẹ chăm chút gửi xuống mỗi chiều chủ nhật.

Yêu từ bát canh mồng tơi mướp hương những chiều bức mưa oi nồng, nước canh trong vắt, mồng tơi mướt mát xanh, mướp hương xanh trong như ngọc và tôm điểm vào màu đỏ cam san hô rực rỡ, như một nét chấm phá không thể thiếu.

Yêu đến bát cà tím hay cà bát bung đủ vị do mình cố công chiến đấu cơn buồn ngủ và cơn lười kinh niên để ra chợ sớm tìm cho đủ mớ tía tô tím ngát hương, tập lá lốt xanh đậm ngạt ngào thơm và mấy bìa đậu trắng phau mát mịn.

Dạo này lăn lóc dưới gầm bếp tối tăm mát rượi là bơ, là cam, là khoai lang, thấy mình tích trữ lương thực như một nhà nông đích thực mất rồi!

Yêu nhất là nói chuyện bên mâm cơm bốc khói, nhìn thấy những môi cười ấm áp thân thương và những bát cơm canh vơi đi nhanh chóng.

Vì yêu thương, mình sẽ săn sóc cho căn bếp. Để là một chốn đi về, luôn có cái gì đó nóng hổi ấm lòng cho những cái bụng rỗng và những tâm hồn đang chống chếnh.